Chương gia gia nói xong thì quay người vào nhà, trong sân rơi vào một khoảng yên lặng. Chương nãi nãi nhìn Chương An, lại nhìn Chương Thụ, nhớ lại những chuyện đã xảy ra hôm nay, cuối cùng cũng đành cắn răng, khẽ lắc đầu, rồi đỡ Chương Thụ cùng bước vào.
Chương An sắc mặt lúc xanh lúc trắng, cả nhà đứng ngẩn ngơ giữa sân. Đặc biệt là Chương Dung, sinh ra tới nay vẫn luôn ở đây, giờ ông bà lại bảo dọn ra ngoài ở riêng, dọn đi đâu bây giờ?
Nghĩ tới nghĩ lui, trong lòng nó lại bắt đầu trách Chương Thụ. Rõ ràng là hắn sai, vậy mà chẳng sao cả, ông bà cũng thật bất công!
Sáng hôm sau, nhà Chương An đi chịu phạt. Lời thôn trưởng đã nói ra, nào dám không nghe? Bằng không, cả nhà lão nhị e là không còn chỗ đứng trong thôn. Phải biết, thôn trưởng hoàn toàn có thể trục xuất họ khỏi thôn.
Người rời khỏi quê hương, chẳng khác nào cây không gốc, ai mà muốn? Vì vậy, phạt gì cũng đành cắn răng mà chịu.
Vương Thúy Lan bị đánh mười gậy, da tróc thịt bong, lại còn phải quỳ ở từ đường ba ngày, vừa bước ra, người đã gần như không chịu nổi. Cuối cùng, Chương An phải lấy xe tay kéo mụ ra ngoài.
Chương An kéo xe, trên chất đầy đồ đạc, mấy người còn lại thì đeo giỏ, vác bao, trông chẳng khác nào cả nhà đang chạy nạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT