"Ca? Hôm nay ca về sớm thật đó nha! Ta còn muốn chơi thêm một lát, giờ chưa muốn về đâu." Lý Mộc Cẩn hoàn toàn không sợ ca cậu.
Chương Thụ cố gắng đối mặt với hắn, nhưng lại lập tức cúi đầu tránh đi, hắn vẫn còn sợ ca của Cẩn Nhi.
Lý Nham nhìn dáng vẻ sợ sệt, rụt rè kia thì thấy bực mình—một nam nhân cao lớn mà còn thẹn thùng hơn cả tiểu ca nhi! Còn đệ đệ nhà hắn thì lại cứ một mực nghiêng về phía người ngoài, nhìn càng thấy nóng mắt.
"Về ngay!"
"Không về! Ngươi mà còn dữ nữa ta sẽ mách với a cha!" Lý Mộc Cẩn chẳng coi lời ca mình ra gì, dắt tay Chương Thụ liền chạy xuống chân núi. Cậu đã lâu không gặp Đại Thụ ca, trong lòng nhớ nhung lắm, ngồi một lát như thế sao đủ.
Chương Thụ bị kéo chạy theo, trong lòng lại thấy ngọt ngào, Cẩn Nhi lúc nào cũng đứng về phía hắn như thế. Có điều ánh mắt sau lưng lạnh buốt khiến hắn rùng mình.
Hắn dừng lại, ghé vào tai Lý Mộc Cẩn nói mấy câu, rõ ràng cảm giác được khi mình đến gần Cẩn Nhi, ánh mắt kia giống như mũi tên nhọn bay thẳng về phía hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play