Từ sau khi Chương Thụ rời đi, Chương Hòe liền chạy đi tìm Vương Trường Phát với Chu Đại Bảo, vừa gặp liền giật mình — hai kẻ này bị đánh đến sưng vù cả mặt, trông như hai cái đầu heo, trách không được dạo gần đây chẳng dám vác mặt đi dạo trong thôn.
Hắn vừa hỏi liền biết, hóa ra hôm đó đúng là Chương Thụ đã ra tay với bọn họ, còn đánh cho bị thương. Dù bản thân hắn ta cũng bị thương, nhưng rõ ràng đã dám ra đòn đáp trả.
Trong lòng Chương Hòe có chút hoảng, nhưng chỉ trong chốc lát đã lấy lại bình tĩnh. Thỏ bị ép còn biết cắn người, huống chi là Chương Thụ — phản kháng một hai lần cũng là chuyện thường tình thôi.
Thế nhưng sau đó, hắn lại nghe đám phụ nhân trong thôn, trong đó có cả mẹ mình, tụ tập mà oán giận rằng hôm đó Chương Thụ đi làm công, mấy người họ chỉ nói mấy câu mà hắn liền mắng bọn họ cái gì mà "xuống địa ngục rút lưỡi".
Chuyện Chương Thụ dám phản kháng thì hắn thấy không có gì, nhưng một người thường ngày ít nói, mặt mũi hiền lành, chẳng mấy khi mở miệng lại có thể buông ra những lời độc đến thế, mắng đến mức đám đàn bà trong thôn mặt xanh như tàu lá, thì quả là rất quái lạ.
Chương Hòe cẩn thận hỏi thăm tình hình mấy ngày nay khi hắn không có nhà, kết quả chẳng có gì bất thường cả — ngoại trừ chuyện ngày đầu tiên Chương Thụ phản kháng Vương Trường Phát thì lại đang đi cùng với... Lý Mộc Cẩn.
Xem ra vấn đề tám chín phần là do Lý Mộc Cẩn mà ra, Chương Hòe nghĩ vậy. Có lẽ đại ca hắn là muốn cưới Lý Mộc Cẩn, nên cố ý giả vờ ra vẻ lợi hại trước mặt người ta, rốt cuộc vẫn là muốn giống như xưa, khiến nhà người ta – từ cha đến anh – đều xem trọng hắn, không còn coi thường nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play