Văn Diễn Chu đúng là con cháu nhà quyền quý, từ ăn mặc đến tiêu xài đều không qua loa chút nào. Những chiếc ly sứ bình thường của Tân Gia Lão Tự Hào rõ ràng là không xứng tầm với đẳng cấp của hắn.
“Mỗi lần ta đến đều dùng chiếc ly này để uống trà hoặc cà phê.” Hắn chỉ tay vào chiếc ly đặt cạnh bên.
Chiếc ly ngọc trắng ngà trên lòng bàn tay phối hợp với ngón tay thon dài của hắn thật đẹp mắt. Chỉ tiếc là, cái ly ấy lại được đặt trên cái bàn đã cũ, bạc màu vì gió sương, có phần không ăn nhập cho lắm.
Đúng là “chậu hoa dát vàng đặt ở chuồng heo”, Tân Chỉ nhìn bàn tay ấy mà không kìm được những suy nghĩ xa xôi.
“Công tử à, quán nhà ta người ra kẻ vào liên tục, món này lại quá quý giá, ta thật sự không dám giữ.” Tân Chỉ thẳng thắn nói. Trong lòng nàng biết rõ, thứ này mà bể thì dù có mười cái mạng cũng không đền nổi.
“Không sao, mất thì ta mua cái mới,” Văn Diễn Chu hờ hững đáp.
“Vâng.” Hắn đã nói vậy thì Tân Chỉ cũng chẳng còn cách nào từ chối. Dù vậy, trong lòng lại có chút cảm giác như nhặt được của rơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT