Tiêu Cửu Diệu khẽ ho hai tiếng, Vân Chiêu Nguyệt lúc này mới hoàn hồn, ánh mắt lảng tránh, có phần ngượng ngùng.
“À… trễ rồi, tôi ra ngoài trước đây. Ngày mai tôi mua ít đồ để sẵn trong này, anh rảnh thì vào xem thử.”
Nói dứt câu cũng chẳng chờ Tiêu Cửu Diệu đáp lời, cô đã vội vàng rời khỏi không gian.
Vân Chiêu Nguyệt vỗ vỗ lên đầu mình, thầm mắng: mê trai cũng phải đúng lúc chứ, nửa đêm nửa hôm không ngủ còn làm gì không biết.
Hôm sau.
Vân Chiêu Nguyệt chật vật bò dậy rửa mặt đánh răng. Làm dân văn phòng chính hiệu, ngày nào cũng trong trạng thái thiếu ngủ.
Cô lê lết như hồn ma ra khỏi nhà, ngang qua một xe hàng bán đồ ăn sáng liền mua một đống, lén lút nhét hết vào không gian.
Vừa tới công ty, việc đầu tiên là lấy một ly cà phê đen để tỉnh táo đầu óc. Từ sau vụ họ hàng kéo đến công ty gây rối, người đồng nghiệp từng có chút cảm tình với cô đã không còn nhắn tin gì nữa.
Vân Chiêu Nguyệt nhấp một ngụm cà phê, ánh mắt dõi ra ngoài cửa sổ, đúng lúc người đồng nghiệp kia cũng đến lấy cà phê. Hắn liếc nhìn cô, môi mấp máy muốn nói điều gì đó, nhưng khi bắt gặp ánh mắt lạnh nhạt của cô thì đành im lặng bỏ đi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT