Dù đã bị lưu đày, trở thành tội nô, thì những điều phân biệt môn đệ gia thế cũng chẳng còn ý nghĩa gì.
Đêm khuya, trước khi hai nhà Trương và Ninh rời đi, Tiêu Cửu Diệu chia cho họ một ít gạo thóc.
Hai nhà cảm thấy túi vải trong tay ngày một nặng hơn không chỉ ăn cơm của người ta, mà còn được mang phần về, trong lòng vừa cảm động lại thấy áy náy.
Tiêu lão phu nhân bước ra an ủi: “Nhà ai mà chẳng có lúc khó khăn? Hai vị đại nhân đến bước này cũng là bởi đã dám đứng ra vì Tiêu gia chúng ta mà nói lời nghĩa khí.
Không cần bận lòng, cứ an tâm nhận lấy. Ngày mai là phải ra đồng làm việc, nếu trong nhà không có ai trông hài tử, cứ đưa bọn nhỏ sang chỗ lão thân.
Ta già rồi, chuyện nặng không làm nổi, nhưng trông trẻ thì vẫn còn sức.”
Hai nhà Trương, Ninh cảm động dập đầu tạ ơn, rồi mới chịu cáo từ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play