Đêm ấy, đoàn người Tiêu gia dừng chân tại một nơi gọi là thôn Bình Dương.
Từ sau lần Trần Côn Bằng cất tiếng ngăn cản cơn giận của Viên Hổ, tên này liền như kẻ mất phương hướng, không dám hành động lỗ mãng như trước. Tuy vậy, hắn chỉ dè dặt với quan sai, còn với đám người bị lưu đày, hắn lại càng thêm hung hăng hơn trước. Chỉ cần có chút không vừa ý, cây roi trong tay hắn lập tức vung xuống.
Trên con đường đầy khổ ải này, chẳng ai được yên thân, ngay cả Tiêu Cửu Diệu cũng không tránh khỏi. Một lần, đuôi roi của Viên Hổ cố ý quét ngang mặt hắn, để lại một vết dài rỉ máu, chảy từ trán xuống, nhuộm đỏ cả gương mặt, trông dữ tợn đáng sợ vô cùng.
Viên Hổ rõ ràng là đang thử phản ứng của Trần Côn Bằng. Thấy hắn không lên tiếng, y liền an tâm mà lộng hành.
Thấy Tiêu Cửu Diệu bị đánh đến như vậy, Tiêu lão phu nhân bước lên lý luận liền bị quan sai thô bạo đẩy ngã, khiến lưng đau không đứng dậy nổi. Các nam nhân Tiêu gia nắm chặt nắm đấm, mắt rực lửa phẫn nộ, chỉ muốn lao lên bóp chết tên cẩu quan kia!
Tiêu Cửu Diệu vội cất tiếng ngăn cản: [Nhẫn nhịn một chút!]
Nữ quyến Tiêu gia dìu lão phu nhân nằm nghỉ, ai nấy nghe tiếng rên rỉ của bà đều đỏ hoe đôi mắt. Tiêu Cửu Diệu lấy khăn sạch lau đi máu trên mặt, xung quanh có mấy huynh đệ đứng canh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play