Suy nghĩ hồi lâu, Thẩm Tuế Tuế vẫn không hiểu rõ. Rốt cuộc nàng có cái gì? Tiêu Uẩn Đình nói nàng có, lại là ý tứ gì đây?
Làn gió mát mang theo hơi xuân nhẹ nhàng lướt qua, nhưng bóng dáng cao lớn u ám trước mặt nàng đã rút đi, thay vào đó là tư thái nhàn nhã ưu nhã ngồi xuống ghế tựa khảm ngọc.
Hắn tùy ý gác chéo chân, lười biếng mà cao quý vô song, đôi mắt đen sâu thẳm như có như không lướt nhẹ trên người nàng.
Như đang quan sát, cũng như đang dẫn dắt từng bước.
Nguy hiểm cực độ.
Thẩm Tuế Tuế như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than, bàn tay nàng siết chặt, không biết nên làm thế nào mới tốt. Nhưng Tiêu Uẩn Đình hoàn toàn không vội, ngón tay thon dài của hắn thong thả gõ nhẹ lên chiếc bàn khảm ngọc điêu khắc hoa lê.
Như thể đang cố ý chỉ điểm điều gì đó.
Ánh mắt nàng lưu chuyển một vòng, thấy trên bàn có một chén trà sóng sánh xanh biếc.
Không còn bốc hơi nóng, chắc đã nguội từ lâu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play