Sau khi được Minh Long bế ra khỏi hồ, Uy Uy được thay đồ, sấy tóc, rồi ngồi yên một góc với ly nước ấm trong tay.

Tuy mọi người trách mắng nhưng vẫn lo lắng đủ điều. Bởi lẽ… cô là công chúa út của nhà họ Tống, có 5 người anh trai thương cô đến mức người ngoài nhìn vào đều nói:

> “Sau này ai làm chồng Uy Uy chắc sống không nổi…”

 

---

Khoảng 30 phút sau, khi không ai chú ý, Uy Uy nhẹ nhàng bước ra vườn sau. Ở đó, Minh Long đang đứng một mình, tay cầm ly vang, mắt nhìn về hồ nước – nơi vài tiếng trước anh vừa nhảy xuống “vớt” một cô công chúa ngổ ngáo.

– “Ê… anh gì đó…” – Uy Uy cất tiếng nhỏ nhẹ.

Minh Long quay lại. Anh nhướn mày, giọng trầm trầm:

– “Gọi ‘anh gì đó’ là kiểu cảm ơn mới à?”

Uy Uy chu môi, khoanh tay lại, nhưng giọng nghiêm túc đến mức bà cụ non nhập:

– “Tôi muốn nói chuyện nghiêm túc. Vụ hôm bữa... công viên đó... tôi… tôi lỡ đăng bài vu vạ anh là biến thái. Mà giờ nghĩ lại, chắc là do tôi té trúng. Xin lỗi anh.”

Minh Long ngạc nhiên. Lần đầu thấy cô nhóc vừa lém lỉnh vừa… thành thật đến mức dễ thương như thế.

Uy Uy chưa dừng lại. Cô hơi cúi đầu, giọng vẫn nghiêm như đang dạy đạo lý sống:

– “Dù gì… cũng cảm ơn anh hôm nay đã cứu tôi. Nếu không chắc tôi chết chìm thật. Nên… anh đừng giận nữa nha? À mà, anh đừng kể ai chuyện công viên. Mất mặt chết!”

Minh Long phì cười.

– “Được. Tôi sẽ giữ bí mật.”

Anh nhấp ngụm vang, rồi thêm một câu nhẹ tênh:

– “Cô bé hôn tôi xong, vu oan cho tôi xong, giờ lại dạy đời tôi luôn. Được đấy.”

Uy Uy đỏ bừng mặt, lắp bắp:

– “Ai... ai hôn chứ! Do tai nạn! Tai! Nạn!”

 

---

Cùng lúc đó, trong phòng khách, anh cả Uy Uy – Tống Uy Vũ – đang cười hề hề kéo Minh Long vào giới thiệu với khách mời:

– “Mọi người! Đây là Trương Minh Long – bạn thân thời cấp 3 của tui. Hiện giờ là đại gia, đối tác chiến lược của công ty luôn đó!”

Rồi anh quay sang phía sau, ngoắc ngoắc:

– “Ủa Uy Uy, lại đây! Giới thiệu cho Long biết em gái út của tui!”

Uy Uy đang uống nước, sặc luôn tại chỗ.

Minh Long bật cười thành tiếng, còn Uy Uy thì lắp bắp, mặt đỏ hơn cả trái cà chua:

– “A... Anh là bạn anh hai tôi á?!”

– “Ừ. Còn cô… là ‘cô bé công viên’ kiêm ‘công chúa họ Tống’.”

Cả hai nhìn nhau, ánh mắt dần dần thay đổi. Như thể vũ trụ đang sắp đặt gì đó kỳ lạ…

Không ai ngờ… chỉ vài năm sau, cô công chúa út nghịch như quỷ này lại trở thành vợ của đại gia lạnh lùng si tình kia.

Và 5 người anh trai… bắt đầu cảm thấy sinh linh nào đó sắp rơi vào danh sách “bị chặt đầu nếu làm em gái tôi khóc.”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play