Lúc này, sư tổ chẳng những muốn đích thân đi Bắc Xuyên mà còn hỏi nàng có nguyện cùng đi hay không... Một nơi hung hiểm như thế, dẫu gì cũng là tuyến chính của cốt truyện, Dư Khê vốn chẳng muốn bị cuốn vào.
Thời gian để suy nghĩ quá ngắn ngủi, trong chớp mắt, Dư Khê đã đưa tay tiếp lấy thanh kiếm sư tổ đưa tới - nó đang ướt sũng nước mưa và vương một tia tức giận của Vấn Tình.
“Ta đi,” nàng đáp, thanh âm không lớn, nhưng kiên định lạ thường.
Sư tổ đã vì nàng mà họa ra thủy quyết, chỉ là một việc nhỏ không đáng kể nhưng trong đó đã có dụng ý giữ mạng. Dư Khê biết rõ, ngày tử kiếp của mình chưa đến, chỉ cần không nhúng tay vào chuyện nam nữ chính, hẳn sẽ không gặp họa lớn.
Ba người đồng hành lên đường. Thương Hoa ngự kiếm phía trước, Hành Vu dẫn nàng đứng phía sau, đợi nàng đứng vững, rồi cùng ngự kiếm bay về phương Bắc.
Mưa rơi liên miên không dứt, nước lạnh tạt ngang mặt, gió cuốn bầu trời mây mù đen đặc, thỉnh thoảng vang lên tiếng sấm chớp giật. Dư Khê đứng sau lưng Hành Vu, chẳng dám ngẩng đầu, cũng không dám cúi mắt nhìn xuống, chỉ đành nhắm nghiền mắt, tay chân run rẩy.
Tuy biết thuật ngự kiếm của sư tổ tinh thâm đến mức không thể làm nàng ngã, nhưng sự sợ hãi vẫn không ngừng trào dâng. Nàng khẽ hé mắt, chỉ thấy trước mặt tà tà lay động vạt áo trắng cùng vòng eo mảnh khảnh của sư tổ.
Trên trời cao vạn trượng, Dư Khê cắn răng, chỉ cảm thấy chân tay sắp mềm nhũn. Đúng lúc ấy, một đạo lôi quang xẹt ngang tai, nàng cả kinh run rẩy, bàn chân trượt đi, theo bản năng đưa tay nắm lấy eo người trước mặt.
Sườn eo đột nhiên bị nắm chặt, Hành Vu khẽ cứng người, ánh mắt rủ xuống, nhìn thấy bàn tay nhỏ nhắn đang phát run.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT