Rời xa phố xá huyên náo, trước mặt là con đường vắng không một bóng người, dưới chân là dòng nước róc rách chảy qua, không rõ từ đâu đến cũng chẳng biết sẽ trôi về đâu.
Thanh âm nước chảy rì rào bên tai, hòa cùng tiếng tim đập dồn dập trong lồng ngực, như trống trận nổi lên trước khi ra quân. Hành Vu trong lòng khẩn trương, lại cảm thấy thẹn thùng, thật sự không biết nên dùng biểu tình gì để đối diện với nàng.
Hơn ba trăm năm qua, hắn từng làm hậu bối, từng làm thân hữu, từng cùng sư huynh đệ đàm đạo luận đạo, cũng từng là sư trưởng, đích thân truyền dạy đồ đệ. Tâm cảnh hắn xưa nay vững vàng đoan chính, ung dung đĩnh đạc, chưa từng đánh mất khí độ trước người ngoài, xứng đáng là tu sĩ chính đạo.
Thế nhưng, Dư Khê đối đãi với hắn lại quá mức đặc biệt. Nàng tôn kính hắn, cũng thân cận với hắn; kính ngưỡng hắn, lại càng thêm yêu thích hắn.
Từng có khoảng cách giữa họ, nhưng sau khi nàng trở về, khoảng cách ấy dường như chẳng mấy chốc đã tiêu tan.
Từ khi nào hắn đã quen với việc được người khác nắm tay, bàn tay nhỏ bé kia lại gắt gao siết lấy tay hắn; từ khi nào lại vì nàng mà tâm khẽ động, bởi vì nàng mà trái tim vốn yên lặng lại khẽ rung lên; từ khi nào, khát vọng dịu dàng, thứ hắn từng gác lại trong lòng vì tu đạo, lại dần dần hồi sinh.
Khi thần tính bị nhân tính bao phủ, hắn đã từ trên thần đàn bước xuống, con đường thành tiên cũng theo đó mà càng lúc càng xa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play