Tuy Dư Khê không cảm thấy thân thể mệt mỏi, nhưng trong lòng lại lo lắng sư tổ vì mình mà bị liên lụy, vẫn nên nghỉ ngơi đúng lúc thì hơn.
Nàng trải cỏ khô cho bằng phẳng, sau đó đỡ Hành Vu ngồi xuống phía sau tượng thần núi.
Vấn Tình vất vả lắm mới hất được lông đen ra, lập tức như chạy nạn mà bay đến bên cạnh nàng.
Dư Khê bắt lấy chuôi kiếm, vung tay ném ra phía cửa miếu theo một đường cong đẹp mất:
“Ngươi ngủ đã lâu như vậy, giờ ra ngoài trông chừng một lát, đừng tới quấy rầy chúng ta.”
Vấn Tình âm thầm nghiến răng, nếu không phải nể mặt nàng từng chăm sóc Chân Quân, nó nào chịu nhận nàng làm chủ.
Kiếm linh chậm rãi bay ra ngoài, không quên thuận tay khép kín cửa miếu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play