Sau khi ăn uống no nê, Dư Khê theo chân đệ tử Ngọc Uyên môn đến khách phòng trong môn, ngồi nghỉ một hồi rồi đẩy cửa bước ra ngoài. Nàng đứng nơi đầu bậc thang, để ánh nắng rọi lên thân thể, cảm thấy mệt mỏi bèn ngồi xuống bậc thềm.
Đệ tử Ngọc Uyên môn không nhiều, phần lớn đã được điều động đến Đào Sơn để xử lý tà khí trong núi. Số còn lại trong môn đều đảm nhiệm các chức vụ khác, không rảnh tiếp đãi nàng.
Dư Khê cũng không để tâm, chỉ lấy làm lạ vì sao sư tổ lại đích thân đến nơi này, dường như người chẳng mấy bận lòng về thiên kiếp đang đến gần.
Thiếu nữ ngửa đầu, ánh mắt xa xăm nhìn mây trắng phiêu lãng nơi trời cao, hít sâu một hơi, hai chân đung đưa trên bậc thang, nhịp nhàng va vào nhau, phát ra thanh âm “lộc cộc” khẽ khàng.
Đột nhiên, ánh nắng trước mắt bị một bóng người che khuất. Chưa kịp mở mắt, nàng đã nghe thấy một giọng nam vang lên phía trước:
“Đạo hữu có phải đệ tử Thanh Nguyên Tông?”
Dư Khê mở mắt, thấy một người khoác y phục đệ tử Ngọc Uyên môn, liền gật đầu đáp: “Phải. Xin hỏi tôn huynh là…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play