“Ngươi căn bản không bị tà ma đoạt thân.” Hành Vu chậm rãi mở miệng, thanh âm như gió nhẹ thoảng qua.
Dư Khê nghe vậy, tim như bị ai nắm chặt, lặng lẽ siết chặt tay áo.
Hành Vu xoay người, ánh mắt thâm trầm nhìn nàng, chậm rãi dặn dò: “Chốn này hung hiểm khôn lường, vạn lần không thể để tà khí mê hoặc tâm trí.”
“Vâng…” Dư Khê đáp nhẹ, giống như hài tử làm sai, chỉ dám cúi đầu không dám đối mặt.
Một lúc sau, nàng mới nhỏ giọng hỏi: “Sư tổ vì sao lại ở trong kiệu hoa?”
Hành Vu điềm nhiên giải thích: “Bọn họ dường như muốn dùng ngươi làm vật hiến tế. Sau khi ngươi rời khỏi từ đường, ta tạm thời không tìm được tung tích nên liền tương kế tựu kế, để bản thân thay ngươi bị đưa đi.”
“Hiến tế?” Dư Khê quay đầu nhìn vực sâu hoang tàn, đầy đá vụn và cỏ dại, nghi hoặc nói, “Chỉ đưa người đến như vậy? Bọn họ không sợ tế phẩm bỏ trốn hay sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT