Hai thân ảnh từ trong nước trồi lên, Cơ Vân Ý khí lực cạn kiệt, không thể ngự kiếm. Dư Khê tay ôm lấy eo nàng, hai chân không ngừng đạp nước, miễn cưỡng giữ cho cả hai không bị chìm xuống.
“Sư tỷ?” Dư Khê lo lắng khẽ gọi, sóng nước dao động. Trên vai Cơ Vân Ý miệng vết thương bị nước ngâm đến trắng bệch.
Mưa to đã dứt, nơi chân trời xa xa lóe lên một tia nắng sớm, ánh sáng chiếu rọi mặt sông sau cơn cuồng phong, từng gợn sóng yên bình nổi lên. Giờ phút này Dư Khê mới nhận ra sắc mặt Cơ Vân Ý vốn minh diễm đoan trang, nay lại tái nhợt suy yếu đến cực điểm.
Nếu không nhanh chóng lên bờ, chỉ e sư tỷ sẽ vì mất máu quá nhiều mà tuyệt mệnh tại đây.
Nàng ôm lấy người, trong sóng nước chập chờn, bản thân đã gần như không thể động đậy. Chỉ có thể cất tiếng hô hoán:
“Cứu mạng..."
Gọi chưa được hai tiếng, khí lực đã tiêu hao gần hết. Dư Khê giận dữ đập vào Vấn Tình đang trôi nổi trên mặt nước:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT