Dạ yến như lệ thiết tại Lân Đức điện. Khi Hoàng đế cùng đoàn người tiến vào, trong điện đã đèn đuốc huy hoàng, yến hội bày biện thỏa đáng, lác đác vọng đến tiếng đàn sáo vang vang.
Hoàng đế ngồi lên thượng vị, chư tử theo thứ tự lần lượt an tọa. Đám cung nga váy lụa tha thướt, ngọc bội leng keng, uyển chuyển mà múa; trong điện ca xướng rộn rã, hương rượu hòa quyện hương thức ăn, mỹ vị dâng đầy, rượu ngon hợp lòng người.
Triệu Úc Nghi ngồi gần Hoàng đế nhất. Trong tiếng nhạc triền miên không dứt, Hoàng đế thường xoay người trò chuyện cùng Triệu Úc Nghi. Dưới ánh đèn rực rỡ chiếu khắp đại điện, Triệu Úc Nghi có thể nhìn rõ dung nhan Hoàng đế. Người đã già, song thần sắc cứng cỏi lạnh lùng vẫn giống năm xưa.
Người ấy là phụ thân hắn, là quân vương của hắn — cũng là kẻ thù của hắn.
Bỗng nghe Hoàng đế thở dài một tiếng:
“Lần này một chuyến Giang Nam, thật vất vả cho ngươi rồi.”
Trong mắt Hoàng đế ẩn hiện vài phần từ ái, khiến Triệu Úc Nghi không khỏi ngẩn ra. Trong ánh đèn như sương tuyết lạnh buốt, hắn vẫn giữ vẻ thường, chậm rãi đáp:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play