Giờ phút này, Nhược Vi đang tự hỏi chính mình.
Trời sáng chưa rõ ràng, nhưng ánh sáng mờ nhạt ban mai đã đủ chiếu rọi Thu Thủy Các sáng sủa. Nàng nhìn chằm chằm một chỗ nào đó không nhúc nhích, đến nỗi có thể thấy mấy hạt bụi lặng lẽ trôi lơ lửng trong không trung. Chúng như phù vân, lúc thăng lúc trầm, nhưng từ đầu tới cuối chưa từng rơi xuống.
Nhược Vi đè nén nỗi hoảng loạn trong lòng, tự hỏi chính mình — nàng thực sự muốn sinh hài tử của Triệu Úc Nghi sao?
Nàng không muốn.
Vấn đề ấy, nàng đã vô số lần tự trả lời.
Vậy thì vì sao nàng vẫn còn bàng hoàng, còn do dự?
Nàng có thể làm như vậy sao? Làm như vậy có đúng không? Dẫu Nhược Vi không cho rằng việc kiên trì giữ lấy suy nghĩ của bản thân là sai, nhưng người khác thì sao? Nhìn Tuyết Thanh, nhìn Vân Phi, phản ứng của các nàng chẳng phải đều rất vui mừng đó sao? Huống hồ người nhà của nàng thì thế nào? Nàng nhớ tới ngày hôm đó, tỷ tỷ đã nói với nàng điều gì…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT