Từ Hiểu Tiệp ở bên cạnh lẩm bẩm: “Sao chị Hiểu Lạc có thể là kiểu người như vậy?”

Triệu Lệ Hồng trừng mắt nhìn con gái: “Hiểu Lạc đã thay đổi lâu rồi, nó là đồ vô ơn, rõ ràng nó không muốn chị con kết hôn với Ngạn Văn nên mới cố ý phá hoại!”

“Nghe nói nó kết hôn cùng ngày với con, đến lúc đó lại cho chúng nó nhìn xem, hôn lễ của Từ gia với Chu gia khí phái cỡ nào.”

“Phương gia nghèo rớt mồng tơi, Thẩm Tranh lại chỉ là quân nhân bình thường, cho dù bọn chúng có tổ chức hôn lễ thì có thể làm tới mức nào được đâu?”

Nghe thấy đánh giá của Triệu Lệ Hồng về Phương Hiểu Lạc, trong lòng Từ Nhã Thu lại đắc ý hơn vài phần, cảm giác đau đớn trong bụng như cũng giảm đi một chút.

Lúc này hai mắt cô ta sưng húp, nước mắt chảy ào ào:

“Mẹ, suy cho cùng Hiểu Lạc cũng ở trong nhà chúng ta nhiều năm, hiện tại cô ấy kết hôn, mẹ với cha có cần tới thôn Hồng Hạc thăm cô ấy không?”

“Thăm nó?” Từ Chí Cương ở bên cạnh nói to:

“Cái đồ vô ơn phụ nghĩa như nó, chúng ta nuôi nó nhiều năm như vậy, hiện tại nó muốn kết hôn cũng không biết dẫn theo con rể về ra mắt chúng ta! Nào có trưởng bối nhà ai lại phải chủ động tới thăm con cái của mình?”

Triệu Lệ Hồng cũng phụ họa theo: “Đúng thế.”

Tròng mắt Từ Nhã Thu xoay tròn, bắt đầu vờ vịt khuyên nhủ:

“Cha mẹ, cha mẹ cũng đừng trách Hiểu Lạc, chắc chắn Hiểu Lạc có nỗi khó xử hoặc nỗi khổ tâm riêng của cô ấy.”

“Nếu không, sao cô ấy có thể lựa chọn gả cho vị Đoàn trưởng Thẩm lớn tuổi kia, mà Đoàn trưởng Thẩm cũng sẽ không tặng nhiều đồ như vậy, cũng sẽ không chi 3000 đồng tiền lễ hỏi.”

Nhắc tới chuyện này, cơn giận trong lòng Triệu Lệ Hồng lại bùng lên:

“Phương Hiểu Lạc nó có tài đức gì mà khi kết hôn nhận được tới 3000 đồng tiền lễ hỏi? Đúng là chúng ta nuôi nó vô ích, nó lấy được nhiều đồ tốt như vậy cũng không thấy tới hiếu kính chúng ta!”

“Hiện tại nó còn dám dụ dỗ Ngạn Văn, đúng là càng ngày càng tệ hại.”

“Nhã Thu, cha mẹ sẽ đòi lại công bằng cho con, con yên tâm, cha mẹ sẽ không để mặc Phương Hiểu Lạc phá hỏng hôn nhân của con đâu.”

Sáng hôm sau, Từ Chí Cương làm việc trong xưởng xong lại lái xe dẫn theo Triệu Lệ Hồng chạy thẳng tới thôn Hồng Hạc tìm Phương Hiểu Lạc tính sổ.

Phương Hiểu Lạc vừa mở mắt ra, chuyện đầu tiên cô làm là xem xét linh tuyền không gian một chút. Giống như cô đoán, linh tuyền lại nhiều thêm rồi.

Khác với trước kia, lần này lại thêm tới tận một ly.

Cái ly cô dùng để chứa linh tuyền có dung tích chừng 250ml, hiện tại nó đã đầy ắp.

Phương Hiểu Lạc sợ lãng phí nước linh tuyền, tranh thủ đổi cái bình gốm bên cạnh vào.

Đột nhiên có thêm nhiều nước linh tuyền như vậy, Phương Hiểu Lạc chỉ nghĩ tới hai nguyên nhân, một là cô kết hôn với Thẩm Tranh, hai là cô bắt Từ Nhã Thu trả tiền cho mình.

Nghĩ mãi vẫn không rõ, Phương Hiểu Lạc quyết định không nghĩ nhiều nữa. Nói chung là chờ khi cô với Thẩm Tranh sống cùng nhau rồi sẽ biết nước linh tuyền nhiều thêm ra là vì ai thôi.

Phương Hiểu Lạc dậy sớm chuẩn bị bữa sáng, cả nhà đã xuống ruộng làm việc từ lâu rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play