Sắp xếp ổn thỏa cho Hạ mẫu, Chu Văn An cau mày đi ra ngoài. Bên ngoài có người xem kịch, có người lo lắng, đều đứng đó nhìn vào trong.
Thấy Chu Văn An ra ngoài lại bắt đầu xì xào, Chu Văn An miễn cưỡng nặn ra một nụ cười nói: "Các vị hương thân, không có việc gì thì về đi, hai ngày này không thể làm đậu phụ, xin thứ lỗi."
Hắn ra hiệu mời để đuổi người đi, rồi đóng cổng lớn lại.
Hắn thu dọn những thứ bị đánh đổ, vỡ nát. Đậu phụ và đồ ăn đã cắt sẵn trên mặt đất bị dẫm nát lộn xộn.
Trong mắt Chu Văn An trỗi lên một tia tức giận. Khi mới đến thế giới này, hắn thực sự mê mang và sợ hãi.
Là một người hiện đại đã trưởng thành, phim truyền hình không làm hại được hắn. Hắn biết cổ đại là một thế giới ăn thịt người, quan trên một bậc đè chết người, chỉ cho quan châu đốt lửa, không cho dân chúng thắp đèn thì ở đâu cũng có.
Lương thực thiếu thốn, thi thể nằm la liệt khắp nơi, hắn chắc chắn cũng sợ. Nhưng gia đình Hạ mẫu đã cho hắn rất nhiều sự ấm áp. Mất đi tất cả người thân, hắn thực ra đã xem họ như người một nhà.
Người nhà bị bắt nạt đến mức này, hắn cũng không muốn ngồi chờ chết.
Thu dọn đồ đạc xong, Chu Văn An tính toán đi gặp Giang Ngũ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play