Thức hải của Ninh Tu tuy nhỏ, nhưng dọn dẹp cũng chẳng phải chuyện đơn giản. Chờ đến khi hai người đem hết những thứ vô dụng trong đó quét sạch ra ngoài, trời đã sập tối.
Tiểu linh thức của Ninh Tu trôi lơ lửng giữa không trung, dáng vẻ nghiêm túc mà lại đáng yêu, phồng má thở phào một cái, rồi giơ tay vỗ vỗ cái bụng nhỏ của mình, tiếp đó nhào thẳng lên vai Ninh Bất Vi.
Linh thức nho nhỏ của tiểu tử cũng mang theo luồng ấm áp, như một cục bông mềm biết tỏa nhiệt, cọ cọ vào cổ hắn, mềm mại vô cùng.
Ninh Bất Vi đưa tay chọc chọc gò má béo núng nính kia, “Lần sau còn dám nhét bừa đồ vào nữa thì tự mình dọn đấy.”
“Á nha~” Ninh Tu nhe răng cười, lăn một vòng trên vai hắn, rồi lại nhào lên, dùng khuôn mặt mềm mịn áp sát mặt cha, “A~”
Cha không giận nữa rồi~
Linh thức chạm vào nhau tuy mờ nhạt hơn thân thể thật, nhưng lại mang cảm giác thân mật hơn gấp bội. Tiểu tử kia cả linh thức cũng mang theo hương sữa thơm thơm, đôi mắt trong veo tròn xoe nhìn cha mình, có lẽ vì ở gần con chó vàng lâu ngày nên học theo, rướn người thò đầu dùng đầu mũi khẽ chạm vào chóp mũi của Ninh Bất Vi, ngạc nhiên trừng to mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT