Đoá hoa Phù La ấy đã được trao đi.
Ninh Thừa Phong cảm thấy rốt cuộc mình cũng gỡ gạc lại một ván, vênh mặt nhìn chằm chằm đôi mắt sau lớp mặt nạ kia.
Hắn luôn cảm thấy đôi mắt ấy thật đẹp — trong trẻo, thản nhiên, khi có ánh nắng chiếu vào còn mang một chút lam xám nhàn nhạt, nhìn người thì ánh mắt sâu thăm thẳm vô cùng.
Hắn nhìn Chử Tuấn, khiêu khích:
“Ơn cứu mạng ta đã trả xong rồi, sau này ta sẽ không nương tay với ngươi nữa đâu.”
Đôi mắt sau mặt nạ dường như khẽ cong lên, như thể cười — có lẽ là quá ngắn, hoặc có thể là do nắng quá chói, Ninh Thừa Phong cũng chẳng dám chắc.
Nhưng có một điều hắn chắc chắn, chính là — về sau hắn nhất định sẽ không chút áy náy mà chỉnh tên đáng ghét này te tua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT