Lâm gia có hai phụ tử, nhưng cả hai đều ít nói, tính tình của Lâm Y Y lại có phần rụt rè, cho nên dẫu chỉ có hai người đi cùng nhau, bầu không khí cũng chẳng náo nhiệt hơn là bao.
Thành thử Lâm Mặc Mặc cũng không cần gắng gượng mở lời. Cứ thế, cả hai lặng lẽ đi tới bên dòng suối.
Nước suối trong vắt, có thể nhìn thấu đáy. Lâm Đại Sơn cúi người nhặt một nhánh cây khô ven đường, lại dặn dò Lâm Mặc Mặc đôi câu rồi nhấc chân lội xuống suối, hướng vào giữa dòng.
Lâm Mặc Mặc hiểu, phụ thân đang tính bắt cá. Cô đứng ở mép nước, vô tình lật vài tảng đá lớn thì phát hiện bên dưới có không ít cua con bò qua bò lại.
Chỉ tiếc rằng cua quá nhỏ, chẳng có bao nhiêu thịt, bắt về cũng chẳng đủ nhét kẽ răng.
Lúc này, bên kia dường như Lâm Đại Sơn phát hiện được dấu vết cá, ông giơ cao nhánh cây, nhắm chuẩn rồi đâm mạnh xuống.
Nào ngờ lại hụt. Ông đưa tay lau nước bắn lên mặt, tiếp tục cúi đầu dò tìm.
Lợi dụng lúc phụ thân không nhìn sang, Lâm Mặc Mặc lén lấy một gói cám cá từ trong không gian ra.
Cô xé bao, đổ cám xuống mảng cỏ bên dòng nước rồi nhanh tay thu rác về lại không gian.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT