Nguyễn Yểu ôm hạt dẻ, gặm đến nỗi có chút đau răng.
Hai người đã trốn trong ngôi miếu Thành Hoàng hoang phế này ba ngày, đồ ăn kiếm được chẳng còn bao nhiêu. Hôm qua, Trọng Vân tìm được một con cá, vất vả dùng đá nhóm lửa nướng ăn. Thời gian còn lại chỉ nhặt vài quả tùng lót dạ.
Trải qua một phen hoảng sợ, tóc tai nàng rối bời, mặt còn dính bẩn, lau mấy lần vẫn không sạch.
“Đám phản quân này còn ở lại đây bao lâu nữa?” Nàng than thở, “Nếu vệ quân không tới, chẳng lẽ chúng ta cứ mãi trốn trong ngôi miếu này?”
So với nàng, Trọng Vân lại bình tĩnh hơn rất nhiều, nhẹ giọng nói: “Công tử chắc chắn sẽ tìm cách đến đây. Hiện giờ chưa có tin tức, e là tạm thời gặp phải việc gì đó trì hoãn.”
“Hắn có khi nào nghĩ ta đã chết rồi không?” Nguyễn Yểu nhíu chặt mày, “Đêm đó tình cảnh như vậy… chết một người dễ như bổ quả dưa hấu.”
“Đừng nghĩ nhiều.” Trọng Vân đáp lời ngắn gọn, “Trừ phi tận mắt nhìn thấy thi thể của nàng, bằng không công tử sẽ tuyệt đối không từ bỏ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play