Khi còn bé, Nguyễn Yểu từng đọc qua một quyển sách, trong sách có viết: phụ nhân âm khí nặng, nếu vào quân doanh sẽ mang đến điềm xấu.
Lúc đó Hoắc Dật chỉ cười nhạt, nói rằng chuyện quân sự liên quan đến sự tồn vong của quốc gia, quân đội lập ra để bảo vệ đất nước, đâu phải chốn hưởng lạc mà dẫn nữ nhân vào. Trước đây, từng có binh sĩ ỷ lập quân công, âm thầm bắt nữ tử vào doanh trại, bị hắn phát hiện đã xử phạt rất nặng để làm gương răn đe.
Nguyễn Yểu vốn cũng chẳng hứng thú với quân doanh, nghĩ nơi đó đều là nam nhân, nữ tử nào lại muốn tự tìm tới? Vì thế lần dự tiệc này, coi như lần đầu tiên nàng xuất hiện trước mắt các tướng sĩ.
Nơi bọn họ trú đóng lúc này, ngay cả lược chải tóc còn không có, Nguyễn Yểu cũng chẳng vấn kiểu tóc trang trọng, chỉ đơn giản tết thành một bím dài buông sau lưng.
Khi đến dinh phủ dự tiệc, phu nhân chủ nhà vừa nhìn thấy nàng, liền niềm nở tươi cười, ân cần mời nàng vào trong trang điểm lại một lượt.
“Phù dung cũng chẳng sánh bằng mỹ nhân trang…” Phu nhân cười thân thiết khen ngợi: “Chỉ sợ toàn bộ Ký Châu này, cũng không ai đẹp bằng nương tử. Thảo nào tướng quân thương ngươi như vậy, quả thật là trời sinh một đôi.”
Vị phu nhân này hiển nhiên xem nàng là ái thiếp của Hoắc Dật, muốn lấy lòng hắn, nên đối xử với nàng vô cùng thân thiện. Đương nhiên Nguyễn Yểu hiểu rõ tâm tư của bà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play