“Hắn khóa ta lại… không cho ta đi đâu, ngay cả mẹ ruột cũng không được gặp. Ta tìm cách chạy trốn, lại bị Bùi Kỳ bắt về, suýt nữa còn bị bọn họ giết chết…”
Những việc này xảy ra cũng chưa lâu, nhưng Nguyễn Yểu mỗi lần nhớ lại vẫn cảm thấy hoảng sợ, không khỏi nhíu mày, giọng càng lúc càng nhỏ.
Ánh mắt Hoắc Dật phút chốc trầm lại, biểu cảm trên mặt lập tức ngưng trọng. Trong đôi mắt hắn tràn đầy kinh ngạc, giật giật môi rồi mới hỏi nàng: “… Vì sao hắn lại làm vậy?”
“Thân thế của ta, thế tử giờ cũng đã biết.” Nguyễn Yểu chậm rãi nói: “Khi đó ta muốn tìm một nơi nương náu, chỉ có thể dựa vào hắn để tìm tung tích tộc nhân của ta.”
Nàng nói tương đối uyển chuyển, nhưng Hoắc Dật lập tức hiểu rõ, đôi mày càng nhíu chặt, trong mắt là vẻ khó hiểu sâu sắc: “Nếu đã vậy, lúc trước vì sao không trực tiếp nói với ta?”
Nàng có chút ủy khuất nhìn hắn, đáp nhỏ: “Thế tử lúc đó cứ giữ lấy ta, nhất định muốn ta làm thiếp của ngài mới thôi. Ta nhìn ngài khi ấy, chỉ cảm thấy ngài hung dữ hơn hắn…”
“Giờ thì không cảm thấy thế nữa sao?” Hắn nhướng mày, ánh mắt hơi đổi, chăm chú nhìn nàng không chớp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play