Sau khi nhận được mảnh vải kia, Nguyễn Yểu trằn trọc cân nhắc cả một đêm dài.
Ngày hôm sau, nàng thật cẩn thận nói với Bùi Chương, hoa hải đường nhà họ Đỗ không giống các loại hoa bình thường, nếu không mời người chăm sóc đi theo thì khó mà nuôi sống được. Vạn vật trên đời đều có linh, làm thế này cũng đỡ hại đến tính mạng của hoa.
Hắn bị nàng nói đến bật cười, khẽ xoa xoa tóc nàng, rồi cũng chiều ý nàng.
Thợ chăm hoa là một nữ tử trẻ tuổi, có phần nhút nhát e dè, lời nói không nhiều. Sau khi kiểm tra các chậu hải đường xong, nàng pha chế một ít dược liệu, rồi dặn dò Nguyễn Yểu cách bảo dưỡng hoa.
Nguyễn Yểu một câu cũng không lọt tai, chỉ chăm chú nhìn nữ tử ấy không chớp mắt, rồi tìm đủ mọi cách nói vài câu chuyện phiếm để thử dò xét.
Có lẽ ánh mắt nàng quá mức sáng quắc, khiến nữ tử kia ngày càng luống cuống, sợ rằng mình đã đắc tội quý nhân phủ Bùi, suýt nữa bật khóc.
Cuối cùng nàng không còn cách nào khác, đành phải để nữ tử đó trở về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play