Hương thơm nồng đậm trong phòng xông thẳng vào mũi, khiến nàng không khỏi ho khan vài tiếng, dạ dày như bị mùi hương này khơi dậy, bắt đầu cuồn cuộn khó chịu.
Từ khi mang thai, nàng thường xuyên đứng ngồi không yên, đừng nói đến dùng bữa, chỉ ngửi chút hương thơm cũng dễ dàng buồn nôn.
Đoan Dung công chúa đưa tay phẩy phẩy trước mũi, bước chân nhanh hơn. Vừa tới trước tấm bình phong, liền thấy một người cũng nhanh chân bước ra.
Hà Nghiên má đỏ ửng, tóc còn rối bời, áo ngoài chỉ khoác sơ sài trên người, nhưng thần sắc lại vô cùng ung dung.
“Sao nàng lại tới đây? Nàng—”
“Ngươi trở về Lạc Dương từ khi nào? Vì sao không nói với ta, lại trực tiếp tới chỗ này?” Mặt nàng tái xanh, ánh mắt chăm chú nhìn vết đỏ nhàn nhạt trên cổ hắn, giọng nói lạnh như băng.
Hà Nghiên nhìn thấy nàng, đôi mắt hơi đỏ lên, mỉm cười, bước tới ôm nàng vào lòng: “Không phải là do bận lo chuyện tế lễ sao? Vốn định hai ngày nữa mới về. Ngược lại là nàng, thân mình đang có thai, vì sao còn tới chỗ này?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play