Từ phố Nam tới biệt uyển suối nước nóng ngoại thành, trong đầu Nguyễn Yểu vẫn luôn ong ong vang vọng không ngừng.
Bùi Chương người này, thật sự quá mức ác liệt, quá mức đáng giận.
Lần này hắn lăn qua lăn lại nàng quá dữ dội, e rằng từ nay về sau mỗi khi nhớ đến Tạ Ứng Tinh, nàng sẽ lập tức nghĩ đến cảm giác xấu hổ và phẫn nộ hôm nay, giống như thủy triều dâng lên, mãi mãi không rửa sạch được.
Nguyễn Yểu mím chặt môi, mắt vẫn còn đỏ hoe, sắc mặt âm trầm, không chịu nói với hắn một câu nào.
Chuyến này Bùi Chương cuối cùng cũng đạt được mục đích, hắn biết mình làm quá đáng, nên mặc nàng cáu giận, hắn vẫn bình thản như không, dỗ dành ôm lấy nàng suốt đường đi.
Nhưng dù không muốn để ý đến hắn, hiếm lắm mới được ra khỏi Cửu Khúc Trai, Nguyễn Yểu tuyệt không bạc đãi bản thân, ăn uống tắm nước nóng đều đầy đủ, chỉ là vừa thấy Bùi Chương liền tránh xa, một mình tự vui chơi.
Trọng Vân theo phía sau Bùi Chương, mỗi lần nhìn thấy thân ảnh kia vừa trông thấy bọn họ liền như con thỏ hoảng hốt bỏ chạy, không quay đầu lại, hắn cũng không khỏi len lén nhìn sang công tử nhà mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT