“Yểu Nương... Sao ngươi lại ở đây?” Diệu Tĩnh không thể tin nổi, đánh giá nàng từ trên xuống dưới.
Nguyễn Yểu thở dốc từng hơi, vội vàng đảo mắt nhìn ra sau bóng đêm âm u, gấp giọng nói: “Có người đuổi theo ta! Tỷ tỷ cứu ta với, ta phải đổi xiêm y rồi tìm cách rời khỏi nơi này...”
Nàng vẫn đang khoác trên người chiếc áo choàng lông hồ sang trọng, trâm châu trên tóc dưới ánh đèn lập loè rực rỡ, hoàn toàn khác xa dáng vẻ nghèo túng ngày trước.
Diệu Tĩnh nhìn thấy rõ ràng, vội kéo nàng vào nhà, rồi cẩn thận đóng lại cửa tre, sau đó mới trấn định lại, nhíu mày nhìn nàng, vẻ mặt hết sức căng thẳng.
“Ta phải hỏi ngươi, một năm nay ngươi đã đi đâu? Ngươi nói có người truy đuổi ngươi, rốt cuộc người đó là ai?”
Chiều hôm tối đặc, trong phòng nhỏ chỉ có một ngọn đèn dầu leo lét như hạt đậu, càng thêm sâu kín lạnh lẽo, chẳng thể khiến nàng an lòng được chút nào.
Mí mắt Nguyễn Yểu giật liên tục, bao nhiêu lời định nói đều đã dâng đến môi, nhưng cuối cùng lại nuốt ngược trở về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play