Dọc đường đi, Kỳ Vân không ngừng thở ngắn than dài, sắc mặt lúc nào cũng u ám buồn bã.
Nguyễn Yểu không còn tâm trạng trấn an bà, lòng nàng luôn căng như dây đàn, không dám lơ là dù chỉ một khắc.
Cuối thu, mặt sông phủ đầy sương mỏng, trời nước một màu, cảnh vật mông lung mờ ảo, không rõ đâu là thật, đâu là hư.
Mãi tới khi thuyền khách đi qua mấy dãy núi, nàng ngồi ngẩn người nhìn dòng sông chìm trong khói sóng, mới chậm rãi hoàn hồn.
Ám vệ bên cạnh nàng dù có là người Bùi Chương phái tới, cũng chẳng thể tìm được tung tích nàng trên dòng sông rộng lớn này.
Kỳ Vân vốn không rõ ngọn ngành, thấy nàng vẫn còn tâm trí ngắm cảnh sông, cơn giận càng lúc càng dâng cao.
“Mẹ...” Nguyễn Yểu đành phải thấp giọng giải thích: “Con thật sự bị ép đến đường cùng, không còn cách nào khác mới đành làm vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play