Từ phố xá đi tới thành Đông, Nguyễn Yểu gần như đã đi hết cả đêm.
Tứ chi nàng lúc này nặng trĩu như rót đầy chì, sắc mặt bị gió lạnh cuối thu thổi tới tái nhợt, lạnh đến không chịu nổi, nàng chỉ có thể liên tục xoa hai bàn tay cứng đờ.
Đợi đến khi nàng theo trí nhớ vất vả tìm được đến trước cửa lớn Tạ phủ, chân trời đã mơ hồ sáng.
Gia phó canh cửa ban đêm cầm đèn nhìn nàng, vẻ mặt rất nghi hoặc.
Nguyễn Yểu lúc này chỉ mang theo cây ngọc trâm cài búi tóc, nhưng mái tóc đã rối tung, quần áo trên người lại là y phục vải thô. Khi nàng nói mình đến tìm Tạ nhị lang quân, vẻ mặt gia phó lại càng thêm cảnh giác.
“Xin đại ca hãy vì ta thông báo một tiếng,” nàng lo lắng đến mức giọng nói khàn đặc, môi cũng vì khô nứt mà bật máu, “Cứ nói… có một vị cố nhân họ Nguyễn đang đợi chàng.”
Gia phó nghe xong thoáng sững người, dường như chợt nhớ ra điều gì, nhưng vẫn do dự nửa tin nửa ngờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT