Tạ Ứng Tinh thật sự không hiểu, mọi việc sao lại đi đến bước đường này.
Từ khi phụ mẫu nghiêm lệnh cấm hắn không được đến Lang Gia tìm người, nơi xa nhất hắn có thể đi chỉ là trại ngựa ngoại ô.
Mỗi khi vó ngựa tung bay, bụi đất và gió lạnh quét qua thân thể hắn, dường như mọi phiền muộn đều tạm thời rời xa, bên tai chỉ còn lại tiếng gió rít đầy sảng khoái.
Người ở ngoại ô phía tây vốn không nhiều, mà cô nương nhỏ tuổi nhất nhà họ Canh ở trại ngựa này, lại thường xuyên thích đi theo hắn.
Nàng luôn đỏ mặt, trộm nhìn hắn vài lần, sau đó ra vẻ cũng cầm roi ngựa đi chọn ngựa, lại còn làm bộ lơ đãng cưỡi ngựa đi theo phía sau hắn, cách không xa cũng chẳng gần.
Có lần Tạ Ứng Tinh hỏi nàng một câu, nàng trái lại đỏ mặt, thẹn quá hóa giận:
“Trại ngựa lớn như vậy, sao lại nói ta đi theo ngươi, lang quân đừng nói bậy!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT