Sáng sớm ngày hôm sau, đám người hầu trong phủ bỗng nhiên bị điều đi hơn phân nửa, ngay cả Lục Trà cũng nằm trong số đó.
Phủ viện lớn như thế, chỉ trong một đêm liền trở nên vắng vẻ đến lạnh lẽo.
Nguyễn Yểu không nhịn được, nhỏ giọng hỏi một câu, Bùi Chương chỉ lãnh đạm đáp: “Trong nhà nhiều kẻ lười nhác vô dụng, đã sớm nên xử lý.”
Hai ngày sau, bọn họ nhanh chóng rời khỏi Lô Châu, lần nữa lên thuyền tiếp tục xuôi dòng hướng về Lạc Dương.
Suốt dọc đường, Nguyễn Yểu mơ hồ nhận ra thái độ của Bùi Chương đối với nàng dường như có chút khác biệt, ít nhất không còn thất thường khó đoán như trước kia.
Nàng cẩn trọng lấy lòng hắn, cử chỉ ôn thuận dịu dàng, giữa hai người thực sự đã có vài phần thân mật. Dù là lên xe hay xuống thuyền, hắn đều rất tự nhiên mà vươn tay ra dìu nàng.
Ngay cả hai người thị vệ bên cạnh hắn là Trọng Phong và Trọng Vân, thái độ đối với nàng cũng khác trước, mỗi lần vô tình chạm phải ánh mắt nàng, đều sẽ cung kính cúi đầu, nhanh chóng tránh né.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT