Bùi Chương bước vào gian nội thất, chậm rãi đi đến bên cạnh chiếc sập nơi nàng đang ngồi.
Căn phòng này vốn không rộng rãi, dáng người hắn lại cao lớn, đứng trong đó đáng lẽ sẽ có vài phần chật hẹp. Thế nhưng dáng vẻ hắn vốn thanh quý nhã nhặn, từng cử chỉ đều mang khí chất thế gia công tử đã khắc sâu vào tận cốt tủy, ngược lại làm gian phòng nhỏ bé này như cũng được nhiễm thêm chút phong nhã.
Từ tối hôm qua đến giờ, Nguyễn Yểu chưa từng chải lại mái tóc, lúc này tóc đen mềm mại hỗn loạn phủ xuống vai, không cài bất cứ trâm cài hay trang sức nào.
Nàng vốn không ngờ Bùi Chương sẽ tới, nhất thời hơi mất tự nhiên mà cúi đầu, một lọn tóc đen rơi xuống che đi bên má.
Giờ khắc này nếu đổi lại là một nam tử bình thường khác, có lẽ sẽ không nhịn được mà xót xa thương tiếc một phen. Nhưng nếu là Bùi Chương, e rằng cũng chỉ bình thản nói một câu “Chỉnh lại y phục đi” mà thôi.
“Đã khá hơn chưa?” Hắn cúi mắt nhìn nàng.
Nguyễn Yểu hơi nhíu mày, nhưng vẫn nhẹ nhàng gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play