Ở Lạc Dương này, thứ tốt gì mà chẳng có, huống hồ Bùi Chương xuất thân cao quý. Nguyễn Yểu cũng xem như hiểu rõ bản thân, nàng đưa đồ ăn bất quá vì sợ hắn sẽ quên mình, nhân cơ hội đó thỉnh thoảng xuất hiện trước mặt hắn một chút, căn bản không hề nghĩ rằng hắn thực sự sẽ ăn.
Thế nên khi nghe được chuyện này, nàng nhịn không nổi mà muốn bật cười, trong lòng lại âm thầm có chút đắc ý.
Bùi trưởng công tử cao cao tại thượng trong mắt thế nhân, vậy mà chẳng những ăn điểm tâm do nàng tự tay làm, còn bất cẩn ăn phải nấm độc, chuyện này quả thật nghĩ đến là thấy buồn cười.
Việc này nói cho cùng cũng chẳng thể trách nàng được. Nguyễn Yểu từ nhỏ đã thân thể khỏe mạnh, không kiêng ăn thứ gì, là do bản thân Bùi Chương thể chất yếu ớt thôi.
Qua mấy ngày, đợi khi bệnh của Bùi Chương chuyển biến tốt hơn, Trọng Phong liền tới báo cho Nguyễn Yểu biết, nói rằng ít ngày nữa sẽ khởi hành tới Tiền Đường.
Hôm ấy trên xe ngựa, Bùi Chương đã đáp ứng với nàng, sau đó lại còn hỏi nàng về chuyện đến Lạc Dương, rõ ràng là không định nuốt lời, thực sự muốn đưa nàng đi cùng.
Nguyễn Yểu tất nhiên vô cùng vui mừng, lập tức quên đi phần lớn khúc mắc vì chuyện tối hôm ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT