Hai bên cùng xuất hiện mới công bằng.

Người áo đen cũng không tiện nói nhiều, trong nháy mắt đã biến mất không thấy tăm hơi.

Nửa đêm về sáng, Liên Mộ nhận hơn hai mươi lệnh bài treo thưởng ma thú, vẫn luôn ở bên gương dịch chuyển, mãi đến khi trời sắp sáng mới quay về.

Tối nay nàng không có hứng thú lắm, bị lệnh bài treo thưởng kia ảnh hưởng đến tâm trạng, ra tay cũng dứt khoát hơn một chút, bắt được ma thú là trực tiếp giết chết, không hề nương tay.

Sau khi quen thuộc với tầng một, Liên Mộ cảm thấy lệnh bài treo thưởng ma thú ở đây có chút nhàm chán, chọn tới chọn lui cũng chỉ có mấy cấp bậc đó.

Tuy rằng chủng loại ma thú rất nhiều, mỗi lần đều gặp phải loại khác nhau, nhưng cốt lõi của chúng không khác nhau lắm, cấp bậc quá thấp quá yếu, không có chút kích thích nào khi săn giết.

Liên Mộ đánh tới mức tê dại, coi tất cả ma thú mà mình gặp phải thành đối tượng luyện kiếm, sau khi Phát Tài thấy máu, dùng thuận tay hơn rất nhiều so với lúc mới bắt đầu, cũng dần dần cộng hưởng linh lực với nàng trong lúc chiến đấu.

Bây giờ, nàng đã có một thanh kiếm hoàn toàn thuộc về mình.

****

Hôm nay là tiết học tự do tỷ thí, sáng sớm, sân đấu của Hàn Lai Phong đã chật ních người, toàn là đệ tử Hàn Lai Phong.

Trong đó có khuôn mặt quen thuộc với Liên Mộ, còn có rất nhiều người mà nàng chưa từng gặp.

Sân đấu của Hàn Lai Phong rất lớn, có rất nhiều khu vực, đã có người bắt đầu đánh nhau trên sân đấu, đao quang kiếm ảnh, căng thẳng vô cùng.

“Nhanh lên xem! Là Lạc sư tỷ!”

“Lợi hại quá! Không biết Lạc sư tỷ và Tả sư huynh ai sẽ thắng, nghe nói bọn họ đã hòa nhau ba trận liên tiếp rồi!”

Rất nhiều người vây quanh một sân đấu, trên sân đấu, hai bóng người cầm kiếm đánh nhau, sau đó lại nhanh chóng tách ra, điều chỉnh chiêu thức tấn công.

Trên những sân đấu khác, thậm chí có người ngự kiếm bay trên không trung tỷ thí, chiêu thức thành thạo, ra tay cũng rất dứt khoát.

Liên Mộ quan sát một lúc, nơi này hình như không phải chỉ toàn tân đệ tử.

Liên Mộ len lỏi trong đám đông, cuối cùng cũng đến chỗ trống, nhìn thấy Quan Thời Trạch ở cách đó không xa.

Quan Thời Trạch cũng nhìn thấy nàng, đi về phía nàng, nhỏ giọng nói: “Hôm nay ngươi vậy mà không trốn học, có tâm sự gì à?”

Liên Mộ: “...”

“Hôm nay có rất nhiều người, rất nhiều khuôn mặt xa lạ.”

Quan Thời Trạch giải thích: “Hôm nay là ngày tự do tỷ thí của Hàn Lai Phong, các sư huynh sư tỷ nhập môn sớm hơn chúng ta cũng tới, tân đệ tử chúng ta vừa hay có thể nhân cơ hội này quan sát tỷ thí của các sư huynh sư tỷ, nói không chừng có thể học được gì đó.”

Liên Mộ không có hứng thú lắm: “Ồ.”

“...”

Ồ?

Quan Thời Trạch có chút nghi ngờ: “Ngươi không tò mò về tỷ thí của các sư huynh sư tỷ sao?”

“Cũng bình thường.” Liên Mộ vừa nãy đã xem một vòng rồi: “Ta chỉ hơi buồn ngủ thôi.”

Tối qua nàng thức trắng đêm giết mấy đợt ma thú, giết đến mức tay bị chuột rút, lại thêm một đêm không ngủ, lúc trở về mí mắt cứ díp lại, vì thấy hôm nay có tiết học, nên mới vội vàng chạy tới.

Không ngờ lại là tất cả đệ tử Hàn Lai Phong cùng nhau tỷ thí, các tôn trưởng hình như đều không có ở đây.

Không thấy bóng dáng quen thuộc, Liên Mộ liền yên tâm, chào tạm biệt Quan Thời Trạch, tìm một chỗ thoải mái, dựa vào thân cây bắt đầu ngủ gật.

Lúc này, các tôn trưởng đang đứng trên không trung, nhìn các đệ tử tỷ thí phía dưới, đều rất hài lòng.

Mộ Dung Ấp cũng ở trong đó, hắn thấy các đệ tử dưới trướng mình đều đang tích cực tìm người tỷ thí, ai nấy đều tràn đầy năng lượng, trong lòng dâng lên niềm an ủi.

Đặc biệt là Quan Thời Trạch, tuy rằng trước kia không biết bị làm sao, trốn học hai lần, nhưng từ sau khi bị đánh hai trận, vẫn luôn biểu hiện xuất sắc, vẫn là một mầm mống tốt cầu tiến.

Mộ Dung Ấp quay đầu nói với một tôn trưởng khác bên cạnh: “Bọn họ đang tiến bộ từng ngày. Nhóm tân đệ tử này cũng không tệ, cho dù là nhóm xếp hạng thấp, cũng không kém hơn nhóm phía trước là bao.”

Vừa dứt lời, hắn đột nhiên nhớ tới một người.

Mộ Dung Ấp lại quay đầu nhìn lướt qua sân đấu, không thấy Liên Mộ, người cả ngày không làm việc đàng hoàng kia.

Đúng lúc Mộ Dung Ấp tưởng đối phương lại trốn học, hắn liếc mắt một cái, đã nhìn thấy khuôn mặt đang ngủ say sưa dưới gốc cây.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play