Mộ Trầm Uyên tức thì lửa giận bốc lên.
Cậu cũng mặc kệ cái pháp khí này rốt cuộc là gì, chỉ muốn cứng đầu thoát khỏi phủ.
Đang lúc cậu nhấc một chân lên chuẩn bị bước ra cửa, thì trước mắt tối sầm lại bóng người hiện lên dừng ngay trước mặt cậu.
Ánh mắt Nguyệt Kỳ dừng lại thật nhanh trên cổ tay Mộ Trầm Uyên, nơi mấy sợi xiềng xích lạnh lẽo đang hiện rõ. Hắn cúi đầu, hơi thở lạnh băng phả vào mặt cậu.
“Sư tôn, đây là muốn đi đâu?”
Mộ Trầm Uyên nói như lẽ đương nhiên: “Ta chỉ ra ngoài kiếm chút gì ăn thôi, có phải trốn chạy đâu.”
Nói đi cũng phải nói lại, cho dù có muốn trốn cũng là lẽ thường tình mà? Bị nhốt như vậy, không trốn mới là bất thường chứ?
"Thật sự không phải là chạy trốn?" Nguyệt Kỳ nửa tin nửa ngờ.
Nhưng ngữ khí đã dịu đi nhiều.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT