Cho đến tận năm hai mươi tám tuổi ngay trước khi chết, Lục Ngạo mới biết hóa ra mình là một nhân vật phản diện trong một cuốn truyện về trẻ em.
Trong truyện em bé nhân vật chính thì vui vẻ, hoạt bát, có ba nhỏ dịu dàng và ba lớn nghiêm khắc. Một người mềm mỏng, một người cứng rắn, gia đình hạnh phúc và hòa thuận.
Còn em bé phản diện u ám hướng nội, có ba ham hư vinh, vì tiền mà kết hôn với gia đình của ba lớn. Hai người sống xa nhau, một người ăn chơi trác táng một người lao vào sự nghiệp, cả gia đình chìm trong u ám.
Từ nhỏ cậu ta đã coi em bé nhân vật chính là đối thủ không đội trời chung, luôn tìm cách đối đầu, gây chuyện hết lần này đến lần khác, nhưng lần nào cũng thất bại.
Cậu ta định sẵn là kẻ làm nền cho nhân vật chính, cuối cùng bị nhân vật chính đánh bại, trở thành bàn đạp để nhân vật chính đạt được cuộc sống hạnh phúc.
Thật là ngu xuẩn.
Lục Ngạo nhắm mắt lại, trước khi tự sát bằng súng, cậu ta gọi điện cho nhân vật chính, mắng nó là thằng ngu rồi xé nát tấm ảnh gia đình đặt trên đầu giường.
(Hai)
Một lần nữa được sống lại, Lục Ngạo phát hiện mình đã trở về năm ba tuổi, biến thành một... em bé đầu to hơn thân.
Lục Ngạo: ???
Lục Ngạo mất ba giây để chấp nhận hiện thực, rồi thầm nắm chặt nắm tay nhỏ xíu.
Từ giờ trở đi cậu ta phải cố gắng thoát khỏi gia đình cũ, thoát khỏi ba nhỏ ham hư vinh, thoát khỏi người ba lớn lạnh lùng.
Cậu ta muốn trở thành thần máy tính, thần chứng khoán, trở thành một em bé Long Ngạo Thiên!
Ngay giây tiếp theo, cậu ta đã ngất xỉu vì sốt cao.
Trước khi mất đi ý thức, cậu ta ngã vào một vòng tay ấm áp, nghe thấy một giọng nam lo lắng: "Bác sĩ, mau lên!"
Cậu ta nhớ giọng nói này, đây là giọng của người ba thường xuyên ra ngoài ăn chơi.
(Ba)
Nhận thấy ký ức kiếp trước đang dần biến mất theo cơn sốt cao, Lục Ngạo quyết định ngay lập tức. Đến tối, cậu ta bò dậy khỏi giường bệnh, lấy giấy bút ra, viết hết những gì mình nhớ được.
[Ba nhỏ rất xấu]
[Ba lớn cũng rất xấu]
Ngay giây tiếp theo, cửa phòng bệnh bị đẩy ra.
"Lục Ngao Ngao, con không ngủ đang làm gì đấy?"
Đáng ghét, sao tên của cậu ta lại khó nghe thế này?
Lục Ngao Ngao đập bàn, phát biểu kiểu bá đạo tổng tài: "Chết tiệt!"
Ba cậu ta khó hiểu, bế cậu ta lên: "Nhanh ngủ đi, con vẫn còn đang ốm mà."
Lục Ngao Ngao vặn vẹo giãy giụa: "Đừng làm phiền con xử lý công việc!"
"Mai hẵng xử lý!"
"Không được! Con muốn làm thần chứng khoán, sói già phố Wall!"
Bố của "Sói già phố Wall" nổi giận lôi đình, đè Lục Ngao Ngao xuống giường đánh vào mông, rồi rảnh tay gọi điện: "Em chịu hết nổi rồi! Tên họ Lục kia, anh về đây ngay cho em! Bình thường anh đã dạy Lục Ngao Ngao những thứ quái quỷ gì vậy!"
Người đàn ông ở đầu dây bên kia nhỏ nhẹ: "Vợ ơi, cho anh mười phút nữa, anh đang trên đường rồi."
Cuộc sống hạnh phúc của gia đình phản diện sau khi được sống lại
· CP của Ngao Ngao là em bé nhân vật chính