— Giang Tri Ngư đáng ghét, con bệnh rồi mà cậu còn chạy ra ngoài ăn chơi trác táng.
— Nhưng cậu quả thật đã ở bệnh viện với nhóc rất lâu, trọn một buổi sáng, thêm một buổi trưa, rồi lại thêm một buổi chiều!
Lục Ngạo cố ý tách riêng buổi sáng, buổi trưa và buổi chiều ra để nói, như vậy sẽ làm Giang Tri Ngư ở bên nhóc lâu hơn.
Thật ra… Giang Tri Ngư cũng không phải đặc biệt đáng ghét.
Nhóc tự nhủ trong lòng, nếu Giang Tri Ngư có thể về kịp trước mười hai giờ đêm nay nhóc sẽ tha thứ cho Giang Tri Ngư, và cho cậu một vạn tệ tiền dưỡng lão mỗi tháng.
Nếu Giang Tri Ngư không về kịp, cứ trễ một tiếng là trừ một tệ, trừ đến khi hết thì thôi!
Lục Ngạo còn muốn thiết lập chế độ “chấm công dưỡng lão”.
Giả sử tiền dưỡng lão cơ bản của Giang Tri Ngư là một vạn tệ mỗi tháng, trên cơ sở đó Giang Tri Ngư ở bên nhóc một tiếng, nhóc sẽ thưởng cho Giang Tri Ngư một nghìn tệ.
Thưởng không giới hạn, nếu Giang Tri Ngư ở bên nhóc hai mươi bốn giờ một ngày, thì cậu có thể nhận được hai vạn bốn nghìn tệ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play