Thẩm Quan cũng hơi đỏ mặt, thấp giọng nói:
“Ta tưởng mình có thể thêu cho ra hồn…”
Trông thấy hắn có phần đáng thương, Khương Thanh Yểu bèn dứt khoát cho hắn một bậc thang:
“Thôi để thợ thêu làm đi.”
Thẩm Quan chớp mắt, như trút được gánh nặng, thở ra một hơi dài, lập tức vứt bỏ nửa túi thơm đang thêu dở trong tay.
Khương Thanh Yểu lại buông một câu bổ sung:
“Ta vẫn cảm thấy nó giống con vịt hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT