Đến bữa tối, quả nhiên trù phòng chẳng còn dâng lên món ngon nào nữa, chỉ có hai bát dược thiện vừa đắng vừa khó nuốt đặt trên bàn ăn.
Dẫu nàng đã bảo mấy lần rằng không cần hắn cùng ăn, nhưng mấy hôm nay, Thẩm Quan vẫn kiên quyết cùng nàng dùng dược thiện.
Chỉ là, những món dược thiện kia vốn do lang trung kê đơn để bổ thận khí cho nàng. Trời vừa tối, Thẩm Quan liền cảm thấy có điều không ổn.
Thiếu niên cả người như thiêu như đốt, dẫu đã tắm nước lạnh vẫn chẳng vơi cơn nóng. Trên giường ngủ, Khương Thanh Yểu nghiêng mặt về phía hắn mà say giấc, hai tay khẽ đan vào nhau, vừa đáng yêu vừa xinh đẹp.
Thẩm Quan lặng ngắm dung nhan nàng lúc ngủ, uống một chén trà lạnh, miễn cưỡng hạ nhiệt rồi nằm xuống giường, trằn trọc khó vào giấc.
Hương thơm trên người Khương Thanh Yểu cứ quẩn quanh nơi chóp mũi hắn. Không nhịn được, hắn khẽ nghiêng đầu, rón rén lại gần, khẽ ngửi mái tóc nàng, lại từ từ lần xuống, hít lấy hương thơm trên vai tròn cổ ngọc, rồi đến làn da trắng ngần như tuyết.
Hô hấp thiếu niên bất giác nặng nề. Hắn chăm chú ngắm nàng một hồi, sau đó xoay người rời giường, không dám lại gần thêm nữa, nếu không đến hừng đông hắn cũng chẳng thể bình tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT