Khương Thanh Yểu ngủ chưa đến một khắc, nếu không phải thường ngày đến giờ này hay tỉnh dậy một lần, nàng thật sự chỉ muốn ngủ một giấc thẳng đến tận chiều.
Lúc này nàng đã không còn tinh thần đâu mà tranh biện với Thẩm Quan nữa.
Nàng biết rõ, hôm qua chẳng qua là bởi hắn kìm nén quá lâu, đôi bên đã nhiều ngày không thân mật. Huống chi khi bắt đầu, chính nàng cũng cảm thấy có dư vị, nhất thời đáp lại vài phần, khiến Thẩm Quan càng khó mà kiềm chế được bản thân.
Nghĩ vậy, thiếu nữ khoát tay, nói khẽ:
“Được rồi được rồi, chàng đi đi.”
Sau đó nàng chui vào trong chăn gấm, cuộn mình thành một đoàn, nhắm mắt định ngủ tiếp. Thẩm Quan nhẹ tay vuốt lại mép chăn, nhìn nàng mấy lần, vừa định xoay người rời đi. Ai ngờ Khương Thanh Yểu vẫn nhắm mắt, lại buông một câu hết sức trêu chọc:
“Ta muốn ngủ, chàng đừng quấy rầy. Cũng nhớ dặn Vân Hương với Bán Hạ, hôm nay không có chuyện gì quan trọng thì đừng gọi ta dậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT