Khương Thanh Yểu vẫn giữ sắc mặt thản nhiên, lại lật thêm vài trang.
Thẩm Quan chưa từng thấy cuốn sổ nhỏ kia của Tiểu Ngũ, nhất thời trong lòng dâng lên bất an, định bước lên xem thử, nhưng Khương Thanh Yểu đã đề phòng, không để hắn tới gần.
Thẩm Quan đưa mắt nhìn sang Tiểu Ngũ, chỉ thấy hắn ta đã chột dạ đến không dám ngẩng đầu nhìn công tử nhà mình.
Trong lòng Tiểu Ngũ thầm nghĩ, e là nên sớm thu dọn hành lý, chuẩn bị hồi hương thôi.
May mà Tiểu Ngũ lười biếng, phần đầu thì ghi chép kỹ lưỡng, nhưng càng về sau lại càng sơ sài, chỉ ghi đại khái số ngân lượng nhận mỗi tháng, không nhắc tới nguyên nhân thưởng phạt nữa.
Chữ viết của Tiểu Ngũ cũng chẳng được cải thiện gì, chẳng có vẻ là gần đèn thì sáng. Chữ của Thẩm Quan thì cứng cáp sắc sảo, đầy khí phách, vậy mà Tiểu Ngũ hầu bên cạnh bao năm, nét chữ lại xấu đến mức chẳng khác gì nét gà ngoáy của Khương Thanh Yểu.
Khương Thanh Yểu xem một hồi, cảm thấy mắt nhức nhối, liền trả lại cuốn sổ cho Tiểu Ngũ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT