Khương Thanh Yểu thường ra ngoại thành dâng hương ở miếu, vậy nên biết nơi ấy có một toà sơn trang. Chỉ là sơn trang đã lâu không có chủ nhân cư ngụ, người quanh vùng cũng chẳng ai hay bên trong có suối nước nóng.
Nàng muốn đi, Thẩm Quan liền nói:
“Vậy mấy hôm nữa ta sai người tu sửa qua một lượt rồi dẫn nàng đi xem.”
Khương Thanh Yểu trầm ngâm ba khắc, thoáng kinh ngạc hỏi:
“Là của chàng sao?”
Thẩm Quan khẽ gật đầu:
“Khi tổ phụ còn sống đã xây dựng sơn trang ấy. Sau khi người khuất, nơi đó cũng vắng bóng người. Chỉ còn mấy lão quản sự trông nom.”
Khương Thanh Yểu lần đầu dấy lên ý nghĩ muốn hỏi Thẩm gia xưa nay vốn làm nghề gì, chỉ tiếc phụ thân nàng từng nhiều lần dặn dò: nếu Thẩm Quan không chủ động nhắc tới, nàng đừng nên hỏi đến, tránh vô ý chạm vào chuyện cũ nhà người.
Dù sao có hỏi hay không cũng chẳng quan trọng, chỉ cần biết hắn xuất thân thế gia vọng tộc là được rồi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play