Lúc bị nàng đẩy ra, Thẩm Quan không có phản ứng gì. Nghe Khương Thanh Yểu lạnh giọng phân phó, hắn vẫn không có động tĩnh. Mãi đến khi nghe câu cuối, thiếu niên mới khẽ chau mày, định mở miệng phản bác, tranh chút lợi về mình.
Nào ngờ Khương Thanh Yểu đã giơ tay làm dấu im lặng. Thẩm Quan lập tức ngậm miệng.
Hắn cúi người, dùng khăn lụa lau dọn, sau đó ngoan ngoãn ngồi lên chiếc ghế thấp nàng chỉ. Miệng vẫn không quên lẩm bẩm:
“Ta đã làm hết rồi. Thanh Yểu không được khấu trừ cơ hội của ta.”
Khương Thanh Yểu làm ngơ, coi hắn như không khí.
Suốt đoạn đường hồi kinh, Khương Thanh Yểu cũng dần quên mất chuyện này. Bởi vì xe ngựa vô cùng thoải mái, tinh thần nàng rất tốt, hứng thú ngắm cảnh dọc đường. Ghé vào trấn nhỏ nghỉ chân, nàng còn mua không ít món lạ mắt, thậm chí mua cả trống bỏi cùng mấy món đồ chơi cho hài tử.
Thẩm Quan thì vẫn luôn nhớ lời nàng. Cho đến khi về tới kinh thành, thấy Khương Thanh Yểu không nhắc gì đến chuyện trừ cơ hội, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT