Đợi Tiểu Ngũ cùng đám hạ nhân dọn dẹp xong mấy rương lớn trong viện của phụ thân, thì Khương Thanh Yểu mới thong thả quay về viện mình. Trong viện nàng còn vài thứ cần thu dọn nhưng cũng không nhiều, phần lớn những đồ cần dùng đã mang theo khi vào kinh, chỉ còn lại mấy món bài trí xinh xắn mà nàng ưa thích, lưu lại nơi đây.
“Thật sao?” Thiếu nữ vừa đi vừa hỏi, phía sau vài nha hoàn ríu rít bám theo.
“Từ sớm lắm rồi, lần đầu tiên cô gia về ăn tết, chúng nô tỳ đã cảm thấy trông ngài rất quen mắt.”
Mấy nha hoàn chen chúc nhau gãi đầu: “Chỉ là trong chốc lát không thể nhớ ra thôi.”
Khương Thanh Yểu khẽ gõ lên đầu từng người một:
“Hắn ở ngay sát vách, các ngươi tình cờ gặp qua cũng chẳng có gì lạ. Mấy tiểu nha đầu như A Viên, mỗi lần ra phủ mua sắm thì lúc về đều nói thấy Thẩm Quan vừa tan học đi qua.”
Khương Thanh Yểu thấy chuyện này rất bình thường nên chẳng lấy làm tò mò.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT