Thẩm Quan kéo tay Khương Thanh Yểu, hết lời hứa hẹn bên đông, rồi lại đảm bảo bên tây. Vốn dĩ hắn đã là người hay nói, nay lại càng thao thao bất tuyệt, miệng lưỡi như suối chảy không dứt.
Khương Thanh Yểu nghe đến đau cả tai, đưa tay bịt tai, không ngừng lắc đầu, lùi khỏi Thẩm Quan mấy bước:
"Được rồi được rồi, chàng đừng nói nữa."
Nàng chỉ một lòng tránh hắn, không muốn lại phải nghe hắn lải nhải như tụng kinh.
Nàng không để ý, Thẩm Quan lúc ấy đã nhẹ nhàng thở phào, ra hiệu cho Tiểu Ngũ mau mau thu lại tờ giấy đầy chữ "thư hoà ly" nàng vừa viết. Hắn còn liếc Tiểu Ngũ một cái không mấy thân thiện, ánh mắt như đang trách: sao ngươi lại giúp nàng lấy giấy bút viết cái thứ này?"
Tiểu Ngũ tủi thân vô cùng. Hắn oan uổng lắm.
Thị vệ mặt lạnh nay cũng chẳng giữ được vẻ lạnh lùng nữa, chỉ đành rầu rĩ nhìn Thẩm Quan. Hắn nào biết tiểu thư lấy giấy bút là để viết thứ ấy đâu? Hắn vốn định mở miệng giải thích đôi câu, nhưng công tử nhà hắn vừa ra hiệu thu dọn xong, liền lập tức đi theo sau tiểu thư, chẳng thèm liếc hắn lấy một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play