Khương Trung Nguyên nhớ lại chuyện khi xưa, trong lòng vẫn còn hoảng hốt, chỉ sợ Khương Thanh Yểu hiểu lầm ông đã đồng ý lời bà mối đến cửa. Huống hồ ông cũng từng hứa với Uyển Nương rồi.
Khương Thanh Yểu đem những món mua ở dọc đường cho Khương huyện lệnh đặt xuống, từng món một đều cẩn thận sắp xếp, vừa làm vừa mỉm cười: “Thanh Yểu đã rõ rồi.”
Khương Trung Nguyên vốn không phải người tỉ mỉ, lời lẽ lại chẳng mấy dịu dàng. Cứ nhìn lần trước ông chê bai món điểm tâm Khương Thanh Yểu làm không ngớt lời, mà chẳng hề nhận ra nữ nhi đã vừa thẹn vừa giận, đủ thấy rõ.
Thế nhưng người ông để tâm nhất, cũng chỉ có một mình Khương Thanh Yểu. Trong mắt ông, nữ nhi thế nào cũng đều đáng yêu cả.
Lúc này, ông ngắm nghía nàng rồi nói: “Hình như cao thêm rồi đấy.”
Khương Thanh Yểu không quay đầu lại, chỉ đáp: “Phụ thân cách vài ngày lại nói Thanh Yểu cao thêm, nếu thật như lời người nói, e rằng con đã cao hơn Thẩm Quan từ lâu rồi, sao giờ vẫn còn thấp hơn chàng cả cái đầu?”
Khương Trung Nguyên bật cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play