Sáng sớm hôm sau, đúng như Nhâm Tiểu Túc dự liệu.
Rất nhiều người đứng dậy nhưng không có khí lực, thân thể còn không ngừng đau nhức.Họ lặn lội đường xa lại nhiễm gió lạnh nên phong hàn bạo phát.
Một ít người khỏe mạnh còn chống đỡ được.
Thế nhưng gần một nửa người không thể đứng dậy nổi.Nhâm Tiểu Túc phát hiện cơ bắp của người trong hàng rào không tốt, ít nhất không tốt như lưu dân.
Ngay cả nữ nhân như Tiểu Ngọc Tỷ cũng khỏe hơn họ.Lúc này, sự khác biệt giữa người có lửa sưởi ấm liền hiện rõ ra.
Ngay cả Khương Vố dẫn theo đám đệ tử cũng không có chuyện gì.- Đi nhanh lên.Nhâm Tiểu Túc đứng dậy nhìn xung quanh:- E rằng nơi này rất nhanh sẽ biến thành ổ bệnh.
Nếu không đi nhanh khả năng cao sẽ bị lây bệnh.Những người này, không cứu được.- Sư phụ, cứu một mạng người còn hơn xây 7 tháp Phù Đồ!Trần Vô Địch lên tiến:- Chúng ta không thể bỏ mặc họ!- Tây Thiên ở trước mặt.Nhâm Tiểu Túc vừa đi vừa nói:- Ta muốn đi Tây Thiên thỉnh kinh, ngươi thích thì ở lại đi.Trần Vô Địch có chút sững sờ, hắn suy nghĩ nửa ngày mới hiểu rõ.
Trong mắt Trần Vô Địch, việc hộ tống sư phụ đi Tây Thiên được ưu tiên hơn hẳn.Thấy Trần Vô Địch đi theo, Nhâm Tiểu Túc mới thả lỏng.
Hắn lo Trần Vô Địch sẽ ngu ngốc đi cứu đám người kia.Cứu thế cho được?Ở chỗ Vương Phú Quý còn có ít thuốc uống.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play