Nhìn những nữ nhân kia đem củi về.
Nhâm Tiểu Túc không khỏi cảm khái nữ nhân sinh tồn ở nơi này quả thật có phần khó khăn.Lúc này, Nhâm Tiểu Túc nghe được âm thanh ngáy ngủ phát ra ở bên cạnh.
Nhâm Tiểu Túc quay đầu lại đã thấy Trần Vô Địch ăn no xong lăn ra ngủ.Trên đường chạy trốn, Trần Vô Địch một mình che chở hơn 10 người thoát thân, đoán chừng cũng mệt chết rồi.Đột nhiên Nhâm Tiểu Túc cảm giác thế giới này có chút châm chọc.
Trong mấy ngàn người lại có một kẻ đàn Vương Tòng Dương và nữ nhân Khương Vô nguyện ý làm người tốt.
Những người khác tự cho là thông minh chỉ muốn bảo vệ bản thân, ngay cả Nhâm Tiểu Túc cũng vậy.Có điều Nhâm Tiểu Túc không thấy xấu hổ vì điều đó, từ trước đến giờ hắn chưa từng muốn làm người tốt.- Ca, ngươi ngủ một lát đi.Nhan Lục Nguyên nhìn Nhâm Tiểu Túc, tay lại thêm củi vào lửa:- Ta và Phú Quý thúc canh ca đầu.- Đúng, bây giờ ta có súng rồi.Vương Phú Quý cười nói, hắn giữ súng trong ngực, tựa hồ cầm súng khiến hắn có cảm giác an toàn hơn.Nhâm Tiểu Túc suy nghĩ một chút:- Vậy ta đi ngủ trước.
Lục Nguyên, ngươi dạy lão Vương cách dùng súng đi.Vương Nhất Hằng bị đánh một gậy vào eo nay đã không động đậy gì.
Không chỉ xương sống của hắn bị gãy mà lục phủ ngũ tạng cũng vỡ nát không ít.
Dưới tình huống này còn ai có thể sống tiếp nữa.Nửa đêm, Nhâm Tiểu Túc mở mắt ra liền thấy Trần Vô Địch không biết đã tỉnh từ lúc nào, đối phương hai mắt sáng người nhìn chằm chằm mình.Nhan Lục Nguyên và lão Vương phụ trách gác đêm không ngủ.
Lão Vương đề phòng bên ngoài, còn Nhan Lục Nguyên đề phòng Trần Vô Địch.Tuy mọi người đều biết súng không có tác dụng với Trần Vô Địch nhưng không thể không để phòng hắn.Đối với đám Nhâm Tiểu Túc mà nói.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT